Potage Saint-Germain - Xứng Với Một Vị Vua

Gần đây, tôi bắt đầu có một thú vui mới: làm vườn, bắt đầu chỉ với vài gốc cây leo nho nhỏ sát cái lối đi hẹp mà tôi vẫn thường vội vã lao qua mỗi buổi sáng để kịp giờ đi làm. Điều thú vị nằm ở chỗ ta sẽ có thêm một điều để quan tâm, tôi không thể dửng dưng bước khỏi cửa như thường nhật mà không ngó qua một chút để biết những cành cây mỏng mảnh hôm nay đã vươn được tới đâu. Cũng không thể giấu được sự phấn khởi khi thấy những lá non và nụ hoa trổ ra lốm đốm những góc vườn, đọng đầy những giọt nước từ cơn mưa buổi sớm. Đó là những chiếc lá dạng ngũ giác to bản, sẫm màu của cây nho hay những ngọn đậu mảnh khảnh đu đưa theo cơn gió hiếm hoi của tháng bảy gợi trong lòng một cảm giác yên bình như thể đang thiền tịnh, rồi nuôi nấng từng ngày hy vọng về một khoảnh xanh mướt với các loại dây leo quấn quít vào nhau trên chiếc giàn gỗ mới đóng vẫn còn phảng phất mùi mạt cưa, thả lõng thõng xuống dưới những chùm hoa hoàng yến rực rỡ tựa như nắng hạ vì lưu luyến mảnh vườn nhỏ mà không chịu đi, những chùm nho căng mọng, bọc trong sắc xanh xanh, tím tím hay những quả đậu múp míp như chiếc kén của một loài bướm ham chơi nào đó.

Click để xem ảnh lớn.
Tôi còn nhớ hồi nhỏ, những quả đậu Hà Lan giống như một món quà hiếm mà bọn trẻ con rất thích thú. Không phải vì lí do mùa vụ mà bởi bà ngoại tôi chỉ mua chúng khi nhà có giỗ chạp hay có dịp tiếp những người họ hàng từ xa tới. Bọn trẻ hồi đó có lẽ đã không thích loại rau này đến thế nếu không có màn phụ bà tách vỏ và lấy ra những hạt tròn xoe, nhỏ xíu, đủ hấp dẫn để bỏ luôn vào mồm như một món vặt đầy thích thú. Và khi đậu đã chất đầy chiếc rổ nan cũ kỹ, tôi cũng không quên thò tay vào nghịch thêm một lúc trước khi đưa cho bà để đem đi rửa. Có lẽ cái vị ngòn ngọt, xanh xanh, dài dại của những hạt đậu đó chính là lý do cho sự thích thú đặc biệt của tôi với đậu Hà Lan, đó là hương vị của ký ức một thời.

Click để xem ảnh lớn.
Trong tiết trời nóng nực của những ngày này, tôi chợt nhớ ra một loại súp lạnh giải nhiệt được làm từ chính những hạt đậu từng lăn lóc trên khắp sàn nhà bà tôi: Potage Saint-Germain. Đó là món súp lạnh lâu đời đã trở thành dấu ấn của ẩm thực Pháp. Người ta dùng từ đậu non, khoai tây, hành tây, nước gà cùng loại xà lách có vị ngọt nhẹ như romaine hoặc gem lettuce đem nấu cùng bơ rồi xay nhuyễn với bạc hà để lấy vị the mát, có thể thêm chút kem tươi và crouton để thêm vào chút tương phản thú vị cho kết cấu của món ăn. Sự kết hợp đó tạo nên một món súp mùa hạ đủ thanh mát và tinh xảo để phục vụ vị vua vĩ đại với khẩu vị tinh tế - Louis XIV - Le Roi-Soleil (Vua Mặt Trời) của nước Pháp, cũng là người đã dựng xây nên cung điện Versailles từ một khu nghỉ chân ở ngoại thành Paris cho những cuộc săn bắn của hoàng gia. Chuyện kể rằng Louis XIV đã thưởng thức Potage Saint-Germain khi đang nghỉ ở cung điện của ông ở Château de Saint-Germain-en-Lave, vì lẽ đó mà người ta đã gọi tên của món ăn này theo địa danh kia kể từ đó. 

Click để xem ảnh lớn.

Nguyên liệu:

Click để xem ảnh lớn.
  • 2 củ hành tây, thái hạt lựu.
  • 2 Tbsp bơ.
  • 750ml nước luộc gà.
  • 1 củ khoai tây, gọt vỏ và thái hạt lựu.
  • 500g đậu Hà Lan.
  • 1 cây xà lách, thái nhỏ.
  • 100 ml kem whipping.
  • 15 cành bạc hà
  • 2 tsp oregano khô.
  • 5 lát bánh mì cũ.
  • 4 Tbsp dầu ô-liu.
  • 1 củ tỏi, cắt đôi theo chiều ngang.
Cùng vào bếp nhé! 


Click để xem ảnh lớn.
  • Bật lò 200°C, để 10' cho nóng, lót sẵn giấy nến lên khay.
  • Dùng tỏi chà lên cả 2 mặt của mỗi miếng bánh mì, rưới dầu và rắc lá oregano khô lên khắp bề mặt. cắt bỏ phần viền nâu rồi thái thành những khối vuông nhỏ rồi cho vào khay nướng trong 15' để làm crouton.
  • Đun nóng bơ, xào hành đến khi chín mềm.
  • Thêm nước gà, khoai tây rồi đun sôi, hạ xuống lửa nhỏ và đậy vung 20' cho khoai chín mềm.
  • Thêm đậu, rau xà lách và đun cho sôi, tiếp tục nấu thêm khoảng 5'.
  • Xay nhuyễn hỗn hợp cùng bạc hà, lọc qua lưới mắt nhỏ, nêm muối vừa miệng rồi cất hỗn hợp vào tủ lạnh trong 4h. 
  • Đánh bông kem và múc vào mỗi đĩa súp cùng với crouton, dùng lạnh.
Click để xem ảnh lớn.
(ST)

Comments

Popular Posts